Tại sao đời người phải chọn 'Nhiệt huyết' để khởi tạo, 'Kỷ luật' để duy trì, 'Nhẫn nại' để tựu thành, nếu không muốn quỹ sinh mệnh cạn dần trong vô nghĩa?
Bởi cứ thường xuyên "nếu" như thế, nên cho đến giờ ai đó vẫn sống nhờ nhạt qua ngày đoạn tháng và không thực sự dám nỗ lực hết mình vì một điều gì.
1. Nỗ lực thực chất là gì?
"Chỉ cần nỗ lực hết mình và hàng ngày làm đi làm lại một thứ. Có người sinh ra đã có nhan sắc. Có người sinh ra đã sẵn tư chất trời cho. Có người lại nhạy bén về khẩu vị và hương vị…Còn lại phụ thuộc vào sự cần cù của chính mình."
2. Không hành động, chúng ta chẳng có gì.
Hành động thiếu dứt khoát, chúng ta sống một đời nhờ nhạt.
Hành động lầm lạc chúng ta có cuộc đời lầm lạc.
Hành động có chí hướng, có kỉ luật, kiên trì, nỗ lực, đúng đắn, chúng ta có một đời hạnh phúc.
Trên con đường đó: Đối thủ duy nhất ta phải đánh bại chính là TA
3. Thật dễ dàng làm sao khi chúng ta để cho quá khứ nhấn chìm mình. Chúng ta chỉ việc thả rơi bản thân vào đó và để cho những cảm xúc tiêu cực cuốn mình đi, chẳng cần phải làm gì nhiều.
Thay đổi cách sống của bản thân trong hiện tại mới chính là việc đòi hỏi ở chúng ta nhiều nỗ lực, đòi hỏi đến sức mạnh tinh thần và ý chí vượt lên chính mình của riêng ta.
4. "Cuộc sống sẽ là gì nếu chúng ta không có lòng can đảm để cố gắng cho bất cứ điều gì?"
Nỗ lực không có nghĩa sẽ đạt được kết quả như ý, nhưng một khi đã nỗ lực chúng ta nhất định không cảm thấy hối tiếc về sau. Vì chúng ta đã đạt được cảm giác thỏa mãn thay vì luôn dằn vặt với chính mình.
5. Bởi cứ thường xuyên "nếu" như thế, nên cho đến giờ ai đó vẫn sống nhờ nhạt qua ngày đoạn tháng và không thực sự dám nỗ lực hết mình vì một điều gì. Kết quả là lo lắng mỗi ngày một đầy lên, thành tựu lại chẳng thấy đâu.
Tôi thường xuyên tự nhủ: Có những điều dù thế nào cũng phải xắn tay làm ngay lúc này, kể cả là giải quyết một sự không may, một điều xui xẻo đã xảy đến.
Dù chúng ta có sai lầm và lỡ gây ra hậu quả gì thì cũng chẳng còn cách nào khác là tìm cách giải quyết chúng, thay vì ngồi một chỗ và tự trách cứ bản thân.
6. Đối với một con người mà nói, phải sống chân thực đến nhường nào mới có thể nhẫn nại và kiên trì đến sắt đá như vậy với lựa chọn của mình?!
7. Đối với tôi mà nói, cũng không có minh chứng nào cho lòng yêu bản thân hơn thế. Nỗ lực cho điều mình tin tưởng, tạo tác nó trong từng phút từng giây làm việc và lao động. Không lãng phí tâm sức oán trách cuộc đời, hay tỏ ra hối tiếc một cách giả dối. Bởi đã luôn tập trung sống trọn trong giây phút mình hiện hữu
8. Con đường anh đang đi: nỗ lực từng chút một trong một sự thức tỉnh mới, một tinh thần tỉnh táo lành mạnh, bằng đôi tay mình kiếm từng khoản tiền nhỏ để tồn tại, học cách yêu thương và tôn trọng bản thân – thay vì cầu cứu và đòi hỏi tình yêu từ kẻ khác, tạo tác nên con người mà mình mong muốn.
Đó chính là hi vọng
Hi vọng nghĩa là khối óc còn có thể tỉnh táo, đôi bàn tay còn có thể làm việc để tạo dựng bản thân như mình mong muốn, tâm tính có thể cải biến bằng nỗ lực và sự nhẫn nại học hỏi, luyện rèn; số mệnh vì thế cũng có thể thay đổi.
9. Thiếu nhẫn nại, lười biếng trong việc làm; hời hợt trong kết nối các mối quan hệ, liền thấy đơn độc. Lực bất tòng tâm trong việc sống với đời sống, tạo tác đời sống cho bản thân, liền cảm thấy bất đắc chí, đổ lỗi cho cuộc đời.
Vậy bản thân chúng ta chỉ là bao cát vô tri bị phó mặc vào tay một gã thợ xây tồi hay sao?!
Thanh xuân không cần khoa trương để tự làm mình nổi bật lên.
Tuổi trẻ cũng không cần tô điểm để khiến mình thêm rực rỡ.
Con người cũng không cần tỏ ra bất đắc chí để tỏ mình có chí.
10. Kiên định với sự sống của mình không có nghĩa là phải thay đổi hoàn cảnh này cho bằng được. Mà chính là kiên định sống tiếp, dù trong bất cứ hoàn cảnh nào.
Tóm lại, vậy thì chúng ta chọn NHIỆT HUYẾT để khởi tạo, KỈ LUẬT để duy trì, NHẪN NẠI để tựu thành hay cứ để quỹ sinh mệnh đời mình cạn dần trong những chán nản, trống rỗng, vô nghĩa?
*Bài viết thể hiện quan điểm cá nhân của tác giả có bút danh, Wiki Sống Trẻ, được trích lược từ cuốn sách Bởi chính mình tôi không chọn khổ đau.
EmoticonEmoticon