Mua vé bằng 4 tờ tiền 500 đồng, tôi bị tiếp viên xe buýt 'dằn mặt'
Tiền mệnh giá nhỏ không mua được gì nên chúng ta không xài , "xí xóa" nhiều lần sẽ rất lãng phí.
Mẹ tôi bán tạp hóa nên gia đình có tiền lẻ nhiều. Những tờ 100, 200 đồng không có nhưng 500 và 1.000 đồng thì nhiều lắm.
Một hôm trời mưa rất to, tôi quyết định đi làm bằng xe buýt, tuyến xe cách nhà tôi chỉ 50 mét. Giá vé là 6.000 đồng, tôi đưa 2 tờ mệnh giá 2.000 đồng và 4 tờ 500 đồng, vậy mà anh tiếp viên xe buýt lấy 4 tờ tiền mệnh giá 500 đồng đó nhét vào một góc cửa sổ trên xe. Tôi cảm nhận rằng anh ấy đang "dằn mặt" mình. Đó là câu chuyện thứ nhất.
Trong những lúc đi siêu thị ít nhất tôi cũng vài lần bị thối tiền bằng kẹo ngọt. Mặc dù tôi cũng nở một nụ cười cảm ơn và không nghĩ ngợi gì, thông cảm cho nhau trong cuộc sống này đôi lúc cũng là một điều tốt đẹp.
Nhưng tại sao các siêu thị không chuẩn bị tiền mệnh giá nhỏ để trả cho khách, chỉ cần 500 nghìn tiền loại 100 hoặc 200 thì nó nhiều vô kể và thối được khá nhiều người.
Tôi đã từng đến Mỹ hai lần rồi, ông ngoại tôi vẫn xài đồng vài cent để đi giặt đồ, hoặc mua mấy thứ lặt vặt nhỏ. Cháu tôi mỗi khi được cho tiền, dù vài cent cũng vui vẻ nhận lấy, không hề có tư tưởng phân biệt tiền này mua được gì hay không mua được gì.
Ngay cả làm nail, khách vẫn trả từng đồng cent nhỏ. Còn ở Việt Nam, tiền xu kim loại đã "biến mất" vì lý do dễ mất. Mặc dù tiền xu của chúng ta to và nặng hơn đồng cent của Mỹ, vậy mà vẫn có nhiều người thích sưu tầm vài đồng cent này để cất, làm kỉ niệm. Trong khi đồng 5.000 kim loại thì không cần. Thật là vô lý nhỉ?
Đây là ý kiến cá nhân, tôi chỉ muốn nói lên cảm nghĩ của mình về thái độ của người Việt đối với những đồng tiền có mệnh giá nhỏ.
EmoticonEmoticon